Nắng hạ đi mây trôi lang thang cho hạ buồn coi khói đốt đồng, để ngậm ngùi chim nhớ lá rừng. Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu tới gần biểu cậu ngồi, mẹ nhổ tóc sâu, hai chị em tóc bạc như nhau. Đôi mắt cậu buồn hiu, phiêu lưu rong chơi những ngày đầu chừa ba vá miếng dừa đường mòn sương, dãi nắng dầm mưa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét