Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

LÝ SỰ CỦA KẺ PHẢN BỘI TỔ QUỐC

Vùng Cao

Sự kiện 30 tháng 4 năm 1975, thường được gọi là 30 tháng Tư, ngày giải phóng miền Nam, ngày Thống Nhất là sự kiện chấm dứt Chiến tranh Việt Nam khi tổng thống Việt Nam Cộng hòa Dương Văn Minh cùng nội các bị bắt tại chỗ và phải tuyên bố đầu hàng vô điều kiện các lực lượng Việt Nam Dân chủ Cộng hòaMặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam vào sáng ngày 30 tháng 4 năm 1975. Ngày này là kết quả trực tiếp của Chiến dịch Mùa Xuân năm 1975 và là một mốc quan trọng trong lịch sử Việt Nam.
Hòa trong không khí của tháng tư lịch sử ấy, tất cả người dân yêu nước Việt Nam từ người già cho tới trẻ nhỏ đều hào hứng khi được nhắc và được nghe tới sự kiện này. Đây là một trong những mốc son chói lọi nhất trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc ta. Đó là biểu tượng sáng ngời của Chủ nghĩa anh hùng cách mạng Việt Nam, đỉnh cao của khí phách và trí tuệ của con người Việt Nam. Suốt 30 năm kể từ ngày Cách mạng tháng Tám năm 1945 thành công, cả dân tộc kiên cường chiến đấu hy sinh để đi tới thắng lợi trọn vẹn “đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào”, “Bắc Nam sum họp”… Một chiến thắng vĩ đại, một bước ngoặt lịch sử cho toàn thể dân tộc về sự lãnh đạo tài tình của Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản Việt Nam, về tinh thần đoàn kết dân tộc và sự giúp đỡ của bạn bè quốc tế. Thấm thoát thời gian đã trôi qua rất nhanh kể từ ngày chiến thắng vĩ đại lịch sử đó – 30/4/1975. Khi mà chiến tranh đã lùi xa nhường lại nền hòa bình, độc lập cho đất nước thì chúng ta,nhất là thế hệ trẻ hiện nay càng cần phải gìn giữ và phát huy hết sức giá trị tinh thần truyền thống của chiến thắng 30/4 đã mang lại.
Các tầng lớp nhân dân Sài Gòn đến mừng chiến thắng tại Dinh Độc Lập
Tuy nhiên, trong không khí cả nước vui mừng, phấn khởi chào mừng ngày 30/4/1975 thì cũng có không ít những thành phần “ngoại đạo” đang tung hoành ngang dọc và cũng gọi là “hưởng ứng” ngày 30/4 nhưng thực chất là chúng đang phá hoại , vùi dập những hình ảnh đẹp của dân tộc ta về chiến thắng này. Tức là chúng xuyên tạc sự thật lịch sử, chế nhạo sự hi sinh của cả đất nước. Chúng làm như là mình đã được sống trong thời kỳ đó vậy. Nói thật, những thế hệ sinh sau đẻ muộn chưa bao giờ phải chứng kiến chiến tranh thì tốt nhất là “dựa cột mà nghe”, sao lại cứ phải phơi bày cái sự kém hiểu biết của mình ra làm gì cơ chứ? Chỉ có cha ông ta mới hiểu hết nỗi đau chiến tranh và niềm vui mừng, ý nghĩa to lớn của chiến thắng 30/4, mới cảm nhận rõ nét nhất về giá trị những năm tháng hào hùng của dân tộc ta. Thế nhưng, những thành phần “ngoại đạo” kia lại tự hão huyền cho rằng mình là “nhân chứng lịch sử” và hùng hồn tuyên bố về sự kiện 30/4 chính “là Ngày Rửa Hận để xóa sổ chế độ bạo tàn” (Bằng Phong Đặng Văn Âu – Danlambaovn.blogspor.com). Theo tác giả này viết, thì y cho rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã “dùng chiêu bài “Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc” để đánh lừa người yêu nước”. Nếu y nói vậy thì ý đồ của y đã hoàn toàn thất bại, vì thực tế đã minh chứng rằng từ bao đời nay Đảng, Nhà nước và nhân dân ta vẫn đang dùng khẩu hiệu mà y cho rằng đó là “chiêu bài đánh lừa người yêu nước”. Thế thì y lại coi thường và xúc phạm những người yêu nước quá! Chẳng khác nào nói người yêu nước là dốt nát, ngu si sao? Mà những người yêu nước ở đây là toàn thể dân tộc Việt Nam, trong đó số đông là người dân thường, Vậy thì liệu y có hiểu thế nào là “độc lập – tự do – hạnh phúc” không? Tôi nghĩ là không! Tôi đoán chắc rằng, giờ đây y đang sống trong cảnh hoang mang và lo lắng giữa một bên là “rận chủ” nếu phản chúng hoặc có ý đồ hoàn lương thì chưa chắc bọn chúng để yên cho y, và một bên là “đất mẹ” hiền từ, đầy lòng nhân ái – đất nước Việt Nam, nếu quay trở về thì sẽ cảm thấy tủi nhục, xấu hổ với tổ tiên, dân tộc. Thế nên sống giữa cái cảnh đó thì hỏi làm sao y không biết tới “độc lập – tự do – hạnh phúc”? Chắc có lẽ đây cũng là nỗi niềm của đồng bọn y.
Nhân dân mừng chiến thắng
Chưa hết, y cho rằng chiến thắng của ngày 30/4 là chiến thắng của những người vô học. Nực cười! Chẳng nhẽ những người như y và đồng bọn của y mới là có học sao? Y tự tin cho rằng, Đảng, Bác Hồ và những người làm nên chiến thắng lịch sử là “Bọn vô học chắc chắn không có tầm nhìn xa, lại tự hào được ngồi trên đầu thiên hạ, nên coi dân như thú vật”. Thế có quá đáng, quá thể không chứ? Y mới chính là người vô, vô học khi thốt ra những lời đấy Bằng Phong Đặng Văn Âu à, tôi thấy thật đáng thương và tội nghiệp cho y. Y nghĩ sao mà nói thế chứ? Gì mà “không có tầm nhìn xa” rồi “coi dân như thú vật”. Cứ cho là thế thật thì liệu có chiến thắng 30/4 không? liệu hai miền Nam – Bắc có được sum họp một nhà không?, liệu dân tộc ta có cái gọi là “đoàn kết dân tộc” khiến cho các nước khác phải khâm phục về sự đoàn kết đó không?... Nói đơn giản, nếu đúng như y nói thì tôi cam đoan rằng y không có phúc được hưởng “kiếp người” đâu. Để có được một Việt Nam hòa bình, độc lập, hạnh phúc như ngày hôm nay đâu phải đơn giản mà sao y và bè lũ của y lại nhẫn tâm phủ nhận những sự thật lịch sử mà cả thế giới đã công nhận và khâm phục chứ?

Và sau khi đưa ra một loạt lý lẽ “bất bình thường” của mình về cái gọi là “Phải giữ Ngày Quốc Hận để cứu nước” (tức ngày 30/4) thì y hào hùng ra lời kêu gọi toàn thể dân tộc “đứng lên” và coi “Ngày Ba Mươi Tháng Tư là Ngày Rửa Hận để xóa sổ chế độ bạo tàn”. Y còn mạnh miệng nói rằng, “Bởi vì bọn cầm quyền này không phải là người Việt Nam. Bọn cầm quyền này còn độc ác, tàn bạo, dã man hơn cả bọn “Hồi Giáo quá khích IS””. “Bọn cầm quyền” theo như y nói thì chính là Đảng, Bác Hồ và những người cộng sản yêu nước chứ ai nữa, nếu không phải là những người Việt Nam thì thưa Bằng Phong Đặng Văn Âu, những người này họ là ai? ở đâu? Và vì sao họ lại phải hi sinh cho dân tộc Việt Nam? Thấy a viết như thế mà tôi thấy bất bình quá, chính anh mới là người ác độc, dã man khi nói về con người và đất nước mình như thế, quá đáng thương và tội nghiệp cho những người như anh. Chẳng hiểu anh nghĩ gì mà lại so sánh mơ hồ giữa những người yêu nước với “Hồi Giáo quá khích IS”. Hay anh lại lợi dụng tính thời sự của sự việc này để lên án Đảng Cộng sản Việt Nam và chế độ của chúng tôi. Xin thưa anh, người dân Việt Nam không dốt tới mức không biết phân biệt giữa cái xấu và cái ác đâu ạ. Anh so sánh độc ác và tàn bạo lắm, giữa một bên đấu tranh, bảo vệ và xây dựng đất nước hòa bình, độc lập, hạnh phúc với một bên trái ngược hẳn, thế mà anh lại đi so sánh với nhau được? Người Việt Nam, đất nước Việt Nam không bao giờ nghĩ rằng mình lại có một cá nhân như anh, quá đau lòng và quá xót xa cho con người như anh - Bằng Phong Đặng Văn Âu.

Nói tóm lại, với tôi ngày 30/4/1975 chính là một đại thắng mùa xuân, đem lại hòa bình, độc lập và thống nhất cho Tổ quốc, hạnh phúc cho nhân dân, chấm dứt hoàn toàn cuộc chiến tranh xâm lược và ách thống trị thực dân mới của đế quốc Mỹ ở miền Nam, giải phóng hoàn toàn miền Nam, kết thúc vẻ vang cuộc chiến tranh cứu nước lâu dài nhất, khó khăn nhất và vĩ đại nhất trong lịch sử chống ngoại xâm của nhân dân ta. Để tiếp nối truyền thống của ông cha ta, hơn lúc nào hết chúng ta cần phải đoàn kết lại bảo vệ, xây dựng và nhất là phải chống lại các tư tưởng, âm mưu “diễn biến hòa bình”, phản động.







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét