Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

Ước mơ "phục quốc"


Đà Điểu 
Hôm 28/8 các trang mạng xã hội của Việt Tân đều đồng loạt đưa tin bài về cái gọi là tưởng niệm các anh hùng đông tiến. Ôi thấy nó thực sự nhảm nhí, nực cười và quá lố bịch. Phải chăng bọn này đang "ngáo đá", đang tự viễn hoặc chính mình.


Trò lố bắt đầu với những mỹ từ ca ngợi tôn chỉ giải phóng tổ quốc và canh tân đất nước của Đảng Việt Tân và đằng sau đó là một loạt những từ ngữ mang tính suy diễn, xuyên tạc lịch sử dân tộc. Sau ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước 30/4/1975, nước ta hoàn toàn được giải phóng, Bắc Nam sum họp một nhà. Cả đất nước trọn một niềm vui độc lập, tự do để bước vào một chặng đường mới trong lịch sử dân tộc. Chặng đường phục hưng và phát triển đất nước. Vậy mà các "Thánh" lại phán rằng đất nước biến thành địa ngục và rồi sứ mệnh của chúng là giải thoát người Việt Nam ra khỏi kiếp sống lầm than và mở ra vận mệnh mới cho dân tộc. Và rồi, một câu chuyện cổ tích được dựng lên kể về cuộc hành trình của những vị anh hùng từ hải ngoại trở về để phục quốc, phục vụ cách mạng và đã hi sinh khi cách đất mẹ chừng 20 cây số. Vãi thật, chả biết khi nói những lời như vậy, bọn người Việt Tân này có ngượng mồm không nhỉ? Chả biết có căn cứ gì không? Tôi cũng đang định tìm hiểu xem thực hư thế nào. Nhưng chợt nhận ra, có nhất thiết phải quan tâm đến giọng điệu của chúng như vậy cho nặng đầu không? Cứ đọc hết cái tin bài này thì biết ngay, sặc mùi tanh của lũ tuyên truyền phản động, nặng mùi bịa đặt để hướng vào những người nhẹ dạ, những người trẻ tuổi chưa có nhiều kinh nghiệm sống để lôi kéo họ.
Thế hệ trẻ chúng ta may mắn sống trong thời kì hoà bình mà không phải chứng kiến nỗi đau của chiến tranh. Nhưng, chúng ta sẽ không bao giờ quên, không được phép quên rằng để giành lấy độc lập, tự do cho quê hương, đất nước thì cha chúng ta, ông chúng ta, những người thân của chúng ta đã phải đánh đổi tuổi thanh xuân, đánh đổi máu và nước mắt, thậm trí đánh đổi cả mạng sống của mình. Chả có bố con thằng Việt Tân nào hi sinh dám vì quê hương, đất nước như vậy đâu. Chúng chỉ quay nòng súng bắn lại chính đồng bào mình, phản bội chính Tổ quốc của mình để bảo vệ cho cái chính quyền tay sai. Và rồi khi sức mạnh của cả một dân tộc giành chiến thắng, chúng vội vã tháo chạy, ẩn dật, nương náu ở các thế lực thù địch nước ngoài để ngày đêm "ủ mưu" chống phá cách mạng, nhằm thực hiện ước vọng "phục quốc", để lại được sống trong "nhung lụa" với những đồng Đôla viện trợ như ngày nào! Đừng có mơ, cứ ngồi đấy mà làm " anh hùng bàn phím đi", "ủ mưu" tiếp đi và nghĩ ra nhiều câu chuyện cổ tích hay vào nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét